Chương 17-Những Điều Khó Hiểu Trong Kinh Thánh

CHƯƠNG 17: GIÔ-NA VÀ CON CÁ LỚN

images (3)

Qua nhiêu năm, câu chuyện về Giô-na và con cá voi (theo bản Anh văn, Whale: con cá voi) là mục tiêu đắc ý mà người không tin Chúa nhằm vào để chế nhạo, và nó cũng từng gây nhiều lúng túng cho những kẻ “dốt nát và tin không quyết” (IIPhi 2Pr 3:16). Nói chung thì câu chuyện ấy đã không được các nhà phê bình phá hoại tin tưởng, và họ thắc mắc đặt vấn đề chẳng hay nó có thật trong lịch sử hay không. Họ tìm cách giải thích đó là một dụ ngôn hay ẩn dụ.

Những kẻ muốn không tin toàn thể phần linh cảm và tính cách có thật tuyệt đối của Thánh kinh đã nhiều lần quả quyết với chúng tôi kèm theo sự phô trương về kiến thức khoa học của họ, rằng cách cấu trúc của miệng con cá voi và hình dạng của cổ họng nó sẽ không thể nào để cho qua lọt cả một con người còn nguyên vẹn, đó là chưa kể việc người ấy lại còn có thể sống sót và nguyên vẹn. Chúng ta có thể nói gì về tất cả những chuyện này?

Trước hết, xin lưu ý cái sự kiện rằng đã không có chỗ nào trong Thánh Kinh bảo với chúng ta rằng Giô-na đã bị một con cá voi nuốt sống. Trong Gion Gn 2:1 chúng ta được cho biết là “Đức Giê-hô-va sắm sửa một con cá lớn đặng nuốt Giô-na, Giô-na ở trong bụng cá ba ngày ba đêm”. Ở đây không hề chép rằng con cá lớn đó là một con cá voi, với cấu trúc cá biệt về cái miệng và cổ họng của nó. Đây có thể là một con cá to đã được chuẩn bị đặc biệt cho cơ hội ấy, hoặc là một con cá đã được quyền năng thần hữu của Đức Chúa Trời sắp xếp để có sẵn tại đó để thi hành chủ đích mà Đức Chúa Trời đã hoạch định.

Khi đề cập biến cố lịch sử này. Chúa Giê-xu bảo rằng Giô-na đã ở trong bụng cá ba ngày ba đêm” (Mat Mt 12:40). Còn con cá lớn đó là cá gì thì chúng ta không được cho biết; nhưng ai ai cũng biết cái sự kiện rằng có rất nhiều loại cá mà người Hi-lạp xưa gọi là “những con quái vật của biển” – danh từ đã được các học giả dùng để dịch con cá lớn trong truyện tích của Giô-na trong bộ Bảy Mươi Dịch Giả (Septuagint) – những con cá mập, to đủ để nuốt cả một người hay một con ngựa, và vẫn còn tồn tại mãi đến gần đây trong Địa Trung hải, nơi mà dường như theo phần ký thuật ở đây, là biến cố ấy đã xảy ra. Thật vậy, có tài liệu ghi lại rằng một người nọ, từ trên tàu đã rơi xuống Địa Trung hải và bị một trong những con quái vật ấy nuốt sống, con quái vật bị giết, và người kia được cứu mà vẫn còn sống. Người ta cũng từng lấy từ trong bụng một con cá to khác ra cả một con ngựa nữa.

MỘT LOẠI CÁ VOI CÁ BIỆT

Hơn nữa, cho dù Thánh Kinh có chép rằng con cá lớn kia là cá voi đi chăng nữa, phần thuật sự cũng chẳng hề gặp khó khăn gì như những người vô tín và thiếu hiểu biết đã cho là như thế. Nếu quả thật có những loại cá voi mà miệng và cổ họng có hình dạng khiến chúng không thể nào nuốt được trọn vẹn một người đã trưởng thành, thì điều đó không được nghiệm đúng với tất cả các loại cá voi.

Trong quyển sách của ông nhan đề là “Một con cá mập dài 5 mét (15 feet) đã được tìm thấy trong bụng một con cá nhà táng “. Ông viết thêm rằng “khi hấp hối, con cá nhà táng luôn luôn mửa những gì đang có trong dạ dày của nó ra”. Quyển sách của ông kể lại cho chúng ta về một con cá voi đã bị bắt và giết đi như sau:

Số thức ăn từ dạ dày ói ra đó có khối lượng rất lớn mà một vài người trong đám họ ước lượng cỡ bằng cả một căn phòng chứa ngư cụ của chúng, nghĩa là khoảng gần 3x2x2 mét (8x6x6 feet).

Lẽ dĩ nhiên, một con cá cỡ đó thì chẳng gặp khó khăn gì khi cần nuốt một người, cho nên cả phần phản bác đoạn thuật sự của Thánh Kinh theo luận điểm rằng một con cá voi không thể nào nuốt được một người là vô căn cứ đối với một người có kiến thức cao, và vốn do sự dốt nát mà ra.

Có người có thể cãi: “nhưng tác dụng của các dịch vị tiêu hoá sẽ giết chết một người nằm trong bụng một con cá voi hay bất kỳ một con quái vật của biển nào khác”. Thế nhưng, nói như thế là loại Đức Chúa Trời ra khỏi bức tranh trong khi trong câu chuyện này của Thánh Kinh thì Đức Chúa Trời chính là Đấng có quyền áp đảo đối với cả quá trình tiêu hoá. Đức Chúa Trời đã tạo ra con quái vật, con người và các dịch vị tiêu hoá, rất có thể kiểm soát dễ dàng các dịch vị tiêu hoá để giữ cho người ấy còn sống. Chúng tôi không cố tìm cách vạch rõ rằng đây không phải là một phép lạ, nhưng những ai thật sự tin vào Đức Chúa Trời và thường có một kinh nghiệm quan trọng nào với Đức Chúa Trời cũng đều chẳng gặp rắc rối gì với một phép lạ.

Hơn nữa, thiết tưởng cần nói thêm rằng Thánh Kinh không có nói rằng Giô-na vẫn còn sống trong thời gian ông nằm trong bụng con cá lớn kia. Có nhiều điều trong đoạn thuật sự như đã được ghi lại trong sách Giô-na có vẻ như cho thấy rằng ông đã không còn sống (xem Gion Gn 2:2,5-7). Dường như rất có thể rằng Giô-na đã thật sự chết rồi, rồi được khiến từ chết sống lại. Nếu quả thật Giô-na đã chết, thì điều đó chỉ thêm một lần nữa cho những lần sống lại đã được chép trong Thánh Kinh mà thôi, và khiến Giô-na càng trở thành một biểu tượng (hình bóng) đáng chú ý hơn nữa của Chúa Cứu Thế.

Với những người tin Đức Chúa Trời, thì chẳng có khó khăn gì để tin vào sự sống lại, nếu sự việc đã được chứng thực đầy đủ. Tại sao lại tưởng rằng việc Đức Chúa Trời khiến người chết sống lại, lại là điều không thể tin được? Đã có nhiều trường hợp mà Thánh Kinh đã ghi lại ít nhất là việc khiến sống lại nhiều người nam người nữ có vẻ như đã chết đến mấy ngày rồi. Sử tính của biến cố về Giô-na và con cá lớn này đã được chính Chúa Cứu Thế Jê-sus chuẩn nhận (Mat Mt 12:40). Cho rằng đây chỉ là dụ ngôn hay ẩn dụ là không tin lời của chính Chúa Jê-sus.

Cho nên sau khi xét kỹ những gì Kinh điển nói và các sử kiện, tất cả những khó khăn được giả định là đã có trong câu chuyện của Giô-na và “con cá voi” đều tan biến mất cả.