Thượng Đế Còn Làm Phép Lạ – Chương 2.1

Chương 2.1: Phép Lạ Thực Sự Đã Xảy Ra

bo-anh-hoa-tulip-dep-lam-say-dam-nguoi-xem-1

CHÚA LUÔN LUÔN NHẬM LỜI CẦU NGUYỆN CỦA CÁC EM GÁI NHỎ

(Một người hoài nghi được chữa lành)

Bài của Fred Burdick

Fred Burdick là một nhà thầu xây cất tại Foster, California. Gia đình ông cư ngụ tại một trong những thành phố kiểu mẫu đầu tiên của Hoa Kỳ. Ngày ông bị tai nạn tàn phế là lúc ông mới được hai mươi ba tuổi.

Fran, vợ ông, sinh hạ được hai cô gái nhỏ là Maria, 6 tuổi, và Lisa 5 tuổi. Trong suốt một tuần lễ, các cô bé cứ luôn luôn hỏi mẹ: “Má ơi, ba phải ngủ mấy lần nữa thì mới lành bệnh hả má?” Chúng nó tin chắc thế nào Chúa cũng chữa lành bệnh cho bố chúng, và sau đây là lời của Fred thuật lại công việc đã xảy ra cho ông.

Chiều hôm ấy trời lạnh và đầy mây xám. Tòa nhà bốn tầng xây cất đã gần xong và chúng tôi sắp sửa lợp mái. Tôi đứng trên một mỏm tường cao cách mặt đất bốn tầng lầu, điều khiển nhân công ráp mái nhà tiền chế. Trong lúc đó một chiếc cần trục khổng lồ đang chuyển vận một phần chiếc mái lên cao cho thợ lắp vào chỗ.

bo-suu-tap-hinh-anh-hoc-tulip-dep-tho-mong-9

Lần theo tường cao, tôi khom mình xuống để đóng một cây đà. Thình lình phần mái nhà tuột khỏi chiếc cần trục rơi đập ngay vào ngang thắt lưng tôi, không ai kịp la lên cho tôi hay cả. Tôi chới với và rơi xuyên qua các đà gỗ của trần nhà xuống sàn bê tông của tầng thứ tư đang xây cất dở dang.

Còn chiếc máy bay lướt qua mỏm tường, rơi xuống mặt đất từ trên một độ cao gần mười ba thước.

Tôi biết tôi đã bị thương nặng. Viên Đốc công lúc ấy đứng cạnh tôi và tôi đang ở trong tình trạng bị kích xúc nên anh ta phải đợi người ta đến nâng tôi dậy. Trong khi người ta đưa tôi xuống lầu theo cầu thang bên trong nhà, tôi cảm thấy người choáng váng và buồn nôn từng cơn.

Người ta vội đưa tôi đi bác sĩ. Tuy nhiên sau khi khám nghiệm, bác sĩ đã không tiên lượng tình trạng thương tích của tôi. Tôi chỉ mới hai mươi ba tuổi và tin rằng thế nào mình cũng thừa sức trở lại làm.