Chức Vụ Chữa Lành- Những Dấu Kỳ Phép Lạ Hiện Nay (Phần 2)
Các Phép Lạ Tự Nhiên
Chúa Giê-xu, theo như chúng ta biết, mặc dầu không bao giờ nói các thứ tiếng lạ mà Ngài không học, vẫn dẹp yên trận bão. Đức Chúa Cha đã ban cho Ngài uy quyền trên thiên nhiên vào thời điểm đó. Chúng ta không được cho biết có bao nhiêu trận bão khác Ngài đã dẹp yên. Tuy nhiên, thật an toàn khi cho rằng trong cuộc đời của Ngài, Ngài đã trải qua nhiều trận bão mà Ngài phải chịu đựng cũng như bất cứ người nào khác, bởi vì Cha Ngài không chọn lựa để dẹp yên chúng. Sứ đồ Phaolô cũng đã không làm yên được cơn bão mà vì nó ông đã bị đắm tàu. Thật ra, Đức Chúa Trời đã phán cùng ông rằng trận bão sẽ làm đắm con tàu nhưng sẽ không ai thiệt mạng (xem Cong Cv 27:9-44). Đôi khi Đức Chúa Trời để cho thiên nhiên xảy ra một cách tự nhiên theo tiến trình của nó; đôi khi Ngài can thiệp bằng phép lạ.
Liệu những Cơ Đốc nhân, nhờ sử dụng quyền phép đã được ban cho Chúa Jê-sus, mà ngày nay có quyền trên thiên nhiên không? Đôi khi có. Ví dụ, Hiệp Hội Lướt Ván Cơ Đốc là một nhóm các nhà truyền giáo làm chứng cho các tay đua lướt ván ở miền Nam California, phần lớn là qua việc tài trợ cho các kỳ thi lướt ván. Một kỳ thi đã được lên lịch gần đây dành cho Stone Steps gần San Diego, nhưng trước đó mấy tháng khu bờ biển ấy có sóng bạc đầu chấp nhận được cho kỳ thi, nhưng khi ngày thi đến gần thì quang cảnh thật ủ dột. Vì vậy, Mark Curtis, chủ tịch, và cả đội của ông đã nhóm lại buổi tối trước cuộc thi và xin Chúa ban loại sóng bạc đầu cho họ. Ngày hôm sau, đã có một số những đợt sóng đẹp nhất trong năm. Một người cứu đắm mà họ đang làm chứng cho đã nói rằng: “Các anh hẳn là có mối liên hệ với bề trên bởi vì nơi này suốt một năm nay không hề có sóng động.” 4
Ở tại Columbia, núi lửa Nevado de Ruiz đã bộc phát vào năm 1985 và hầu như quét sạch thị trấn Armero. Trong số 25.000 cư dân không có dưới 22.000 người đã chết hoặc mất tích. Nhưng Hội Thánh của Đức Chúa Trời (Cleveland, TN) báo cáo rằng không có một Hội Thánh nào trong số các Hội Thánh của họ bị tàn phá và cũng không có một tín hữu nào bị thương. Ở tại một trong các Hội Thánh Ngũ tuần, vợ mục sư và em bé ở nhà một mình, ngay trên đường chảy của dòng bùn đang chôn vùi thị trấn. Nhưng dòng bùn đã chia làm hai ngay trước khi đến nhà thờ và nhập lại ở phía bên kia nhà thờ như thể có một sức mạnh siêu nhiên nào đó đang bảo vệ họ.
Vào năm 1982, Kalimantan phải chịu một cơn hạn hán kéo dài 4 tháng. Những trận cháy rừng cây con khổng lồ bộc phát ngoài tầm kiểm soát. Nhà truyền giáo Fred Voightmann tường thuật rằng một trường Cơ Đốc nằm ngay trên đường đi của các ngọn lửa, bốc lên cao hơn các tòa nhà trường học khi chúng tiến đến. Toàn bộ khu nhà đều là chất dễ bắt lửa, một số làm bằng gỗ và một số làm bằng rơm. Các giáo viên và 47 em học sinh cấp hai đang tập hợp lại trong sân trường. Nắm tay thành một vòng tròn và cầu nguyện xin Đức Chúa Trời bảo vệ. Ngọn lửa gầm lên cách ngôi trường vài mét rồi nhảy qua khu trường học và thiêu rụi hàng trăm mẫu Anh rừng phía bên kia trường.
Tôi đã bắt đầu cầu nguyện những điều chung chung , nhưng không bao lâu sau tôi cảm thấy một sự hiện diện mạnh mẽ của Đức Thánh Linh , tôi nhận biết đó là một sự xức dầu đặc biệt .
Trong khi ra tranh cử chủ tịch, Pat Robertson thỉnh thoảng bị chỉ trích, thậm chí bị một số người chế nhạo, vì đã tuyên bố rằng năm 1985 lời cầu nguyện của ông đã giúp cho trận bão lốc Gloria chuyển hướng và ngăn nó không phá hủy các sở chỉ huy của ông ở tại bờ biển Virginia, thuộc bang Virginia. Lời tường thuật này đặc biệt thú vị đối với tôi bởi vì một năm trước đó tôi cũng đã tham gia vào một cuộc cầu nguyện tương tự.
Lúc ấy, tháng 9 năm 1984 tôi đang ở tại Stuttgart, Đức Quốc trong một buổi nhóm họp của Ủy ban Lausann về Công Cuộc Truyền Giáo Thế Giới (L.C.W.E). Tin tức được phát đi qua Mạng Lưới Đài Phát Thanh tiếng Anh của Armed Forces cho biết rằng một cơn bão lốc nghiêm trọng nhất trong mùa, tên là Diana, đang tiến vào vùng bờ biển phía Bắc Carolina, sẽ di chuyển vào lục địa nhanh chóng với sức hủy diệt mạnh mẽ nhanh chóng. Leighton Ford, chủ tịch của L.C.W.E, có một ngôi nhà nằm ngay trên đường đi của trận bão. Ông và vợ là bà Jean, đang có mặt trong buổi nhóm bày tỏ nỗi lo sợ của họ, họ có thể phải mất hết mọi thứ.
Khi tôi nhớ lại, chúng tôi đã hay được tin cơn bão Diana sắp sửa quét ngang qua bờ biển ở Cape Fear, Bắc Calorina, khoảng 10:30 sáng giờ Stuttgart. Toàn bộ ủy ban trong buổi họp này đang ở dưới sự điều khiển của Kirsti Mosvold người Na Uy. Bà ngưng cuộc họp, thông báo tin tức về trận bão và đề nghị chúng tôi tạm dừng để cầu nguyện. Bà nói: “Peter Wagner, ông sẽ hướng dẫn buổi cầu nguyện của chúng ta chứ?”
Tôi từ từ đứng lên bởi vì tôi chưa chuẩn bị cho một sự kiện như vậy. Tôi đã bắt đầu cầu nguyện chung chung, nhưng ngay sau đó tôi cảm thấy một sự hiện diện mạnh mẽ của Đức Thánh Linh, tôi nhận ra đó là một sự xức dầu đặc biệt. Tôi biết rằng Đức Chúa Trời muốn bảo tôi hãy dẹp yên cơn bão. Tầm lớn của sự rủi ro vụt nhanh qua tâm trí tôi. Ở đây có khoảng 100 người lãnh đạo Tin Lành hàng đầu trên khắp hành tinh. Không dưới năm hoặc sáu giám mục ở giữa vòng họ. Họ đang lắng nghe tôi một cách chăm chú. Điều gì xảy ra nếu như tôi bảo trận bão phải ngừng mà điều đó không xảy ra? Điều gì xảy ra nếu đây không phải đúng là Chúa đang phán với tôi?
Nhưng tôi đã quyết định. Tôi thấy chính mình đang cầu nguyện lớn tiếng với uy quyền không phải là đặc trưng của tôi. Tôi trưng dẫn quyền phép đã lưu xuất qua Chúa Jê-sus để làm dừng cơn bão ở tại hồ Galilê. Tôi thưa rằng nếu xưa kia Chúa Jê-sus đã làm được việc đó, thì bây giờ chúng tôi cũng làm được. Tôi phán trực tiếp với Cơn Bão Lốc Diana, nắm lấy uy quyền trên nó, và bảo nó hãy dừng lại trong danh Chúa Giê-xu. Tôi xin Đức Chúa Trời bảo vệ tài sản của Leighton Ford để không bị hư hại gì. Sau đó, tôi ngồi xuống và buổi họp được tiếp tục.
Ngay sau giờ ăn trưa, tôi mở đài theo dõi tin tức phát đi lúc 1:00 của Armed Forces. Tin hàng đầu là Cơn Bão Lốc Diana đã thình lình ngừng lại và không vượt quá bờ biển. Một cuộc phỏng vấn ngay sau đó với Robert C. Sheets thuộc Trung Tâm Bão Lốc Quốc Gia ở tại Miami cho thấy rằng vào thời điểm có buổi cầu nguyện, cơn bão lốc này đã biến thành một cơn bão “cấp 3,” một sự thay đổi quyết liệt đã xảy ra, và nó bị giáng xuống “cấp 1” trước khi cuối cùng nó đã di chuyển ra ngoài bờ biển. Tài sản của Leighton Ford không bị tổn hại gì cả.
Tôi sẽ là người đầu tiên thừa nhận những thay đổi lạ lùng trong những sự kiện như kỳ thi lướt ván, núi lửa hay trận hỏa hoạn hoặc bão lốc. . . là những điều có thể được quy gán cho những sự trùng hợp không thể giải thích được của thiên nhiên. Nhưng đối với người có lòng tin, chúng cũng có thể được quy cho lời cầu nguyện mạnh mẽ (không những của riêng tôi, mà chắc chắn là của những người khác nữa) và sự can thiệp trực tiếp của bàn tay Đức Chúa Trời. Tôi muốn là một người có lòng tin.
Trám Răng
Trong chương 3 tôi đã tường thuật sự phát triển lớn lao của các Hội Thánh tại Argentina qua sự truyền giáo bằng quyền phép và tôi đã đề cập rằng việc trám răng bằng phép lạ là điều bình thường ở tại đó. Tôi phải thú nhận rằng khi lần đầu tiên họ thuật cho tôi về điều này thì tôi còn hơn cả một kẻ hoài nghi. Vì một lý do lạ lùng nào đó, tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều trong việc Chúa chữa lành bệnh ung thư hơn là việc trám răng. Tôi đang nghe những câu chuyện về những trường hợp trám răng bằng vàng, bằng bạc và bằng một chất màu trắng. Một số câu chuyện được tường thuật là có cả hình thập tự được in trên chiếc răng. Một số người đã nhổ ra những chất trám cũ trong khi những người khác thì được thay đổi hoàn toàn hình thức của những chiếc răng. Có những lời kể rằng các cầu răng giả rơi ra và được thay thế bằng nhửng chiếc răng, cũng có những chiếc răng mới đã mọc lên thay chỗ mà trước kia chúng đã bị nhổ đi.
Tôi không biết Chúa có làm điều này ở các nơi khác ngoài Argentina hay không cho đến khi tôi tình cờ đọc được hai câu chuyện khác có liên quan đến hiện tượng này. Cảm nhận an ủi đầu tiên của tôi đã đến khi cả hai tác giả đều thú nhận, cũng giống như tôi, một cảm giác hoài nghi.
Trong tác phẩm kinh điển Healing (Chữa Lành ), Francis MacNutt đã để dành một câu chuyện cho phần kết bởi vì ông sợ rằng câu chuyện đó sẽ là quá nhiều đối với các độc giả trung bình để tin và ông không muốn mất các độc giả trước khi họ đọc xong quyển sách. Ông gọi đó là “Câu Chuyện của Ba Người Ấn Độ,” và kêu gọi các độc giả hãy thử nghiệm sự cả tin của họ. Tôi xin kể ngắn gọn, Lucy Keeble, một người Sioux nghe con trai mình rên rĩ vì chiếc răng đau. Ông gợi ý họ hãy đến một buổi nhóm chữa lành gần đó. Kết quả là bảy chiếc răng của nó đều được trám. Trường hợp kia là một người Sioux trẻ tuổi tên Nancy. Cô ta không phải là một Cơ Đốc nhân cũng không muốn được cầu nguyện cho mình mặc dầu cô bị hư răng nặng và không đến gặp nha sĩ. Dầu vậy, vị mục sư đã cầu nguyện cho cô; các răng trên của cô được trám bằng vàng và răng dưới được trám bằng bạc. Toàn bộ điều này xảy ra ở Minneapolis, không phải ở tại Buenos Aires.5
Rex Gardner, vị bác sĩ người Anh, đưa nguyên một chương vào trong cuốn sách nổi tiếng của ông là Healing Miracles (Các Phép Lạ Chữa Lành ) là điều ông gọi là “Những Công Việc Lạ Lùng của Đức Chúa Trời.” Phần lớn chương này nói đến việc trám răng. Trong phần mở đầu chương, ông thú nhận rằng một số trong những bạn hữu đáng tôn trọng của ông mạnh mẽ khuyên ông hãy bỏ chương ấy đi. Nhưng ông tự trách mình vì hay cảm thấy “bối rối khi Đức Chúa Trời làm quá điều mình suy tưởng.” 6
Gardner thuật lại câu chuyện của MacNutt, sau đó mô tả một số khảo sát ông đã thực hiện về những bài tường thuật tương tự ở tại Chilê. Bài báo này bắt đầu bằng một bài viết trên tạp chí Crusade xuất bản năm 1976 bởi John Pridemore, người vừa viếng thăm Chilê. Ông tường thuật việc nhìn vào một số các chiếc miệng bằng đèn bấm sau một buổi nhóm chữa lành và nói: “Tôi biết điều tôi thấy là một phép lạ …, những chiếc răng này đã được trám. Và chất trám đã hình thành thập tự bằng bạc đặt trong mỗi hốc răng.” 7 Gardner đã theo dõi điều này với sự tiếp xúc mở rộng cùng ba con người mà theo lời ông nói không phải là những “nhân chứng ngờ nghệch hồ hởi:” Bill Maxwell là một bác sĩ, vợ của ông: một y tá được huấn luyện và Kath Clark, một nhà truyền giáo Anh quốc. Những xem xét trực tiếp do ba người đã khẳng định rằng các chiếc răng đã được trám mà không có sự trợ giúp của một nha sĩ. Đó có phải là những câu chuyện đáng tin không? Gardner nói: “Với tinh chân thật của họ, tôi không còn nghi ngờ.” 8
Mặc dầu trước đây tôi hoài nghi về các phép lạ trám răng, nhưng bây giờ tôi không còn nghi ngờ nữa. Thật ra tôi phải thú nhận rằng lần mới đây nhất khi đến Argentina tôi đã ấp ủ một ao ước thầm kín rằng một số các chiếc răng của tôi, mặc dầu được sửa chữa khá tốt ngoài bề mặt, vẫn là một tai họa nằm ở bên dưới, hẳn sẽ được thay thế. Nhưng điều đó đã không xảy ra.