Chức Vụ Chữa Lành- Lời Tác Giả
Lời Tác Giả
Nhiều người lần đầu khi trông thấy hoặc nghe đến tựa đề của quyển sách này, thường đáp ứng với một cái gật gù đồng thời với cái cười khẽ. Cái gật đầu là sự khẳng định rằng việc có một chức vụ chữa lành trong Hội Thánh không phải là một ý tưởng tồi. Cái cười khẽ thật sự là một cái cười ái ngại, ái ngại bởi vì họ không chắc liệu điều này có thể xảy ra mà không làm cho Hội Thánh phát ốm hay không.
Lý do của thái độ đó không có gì khó hiểu. Suốt thế kỷ hai mươi, yếu tố mới nổi bật nhất xuất hiện trong bức tranh Cơ Đốc khắp thế giới là phong trào Ngũ tuần hay ân tứ, và các phản ứng về phía các tổ chức Cơ Đốc giáo chính hệ có phần nghiêng về truyền thống hơn đối với phong trào này là rất khác nhau. Một vài tổ chức, đặc biệt là vào đầu thế kỷ này đã coi Ngũ tuần là tà giáo. Về sau những người Ngũ tuần đã dành được sự tôn trọng ở mức độ nào đó nhưng nhiều người vẫn tránh không muốn làm thân với các Hội Thánh Ngũ tuần bởi vì một thái độ nhất định vẫn còn sót lại của sự khinh khi đối với “những người nói tiếng lạ” hoặc “những người thiêng liêng quá mấu” hoặc “cái tôn giáo của những người ở vùng xa xôi hẻo lánh tận miền Nam.” Gần đây hơn, khi phong trào ân tứ xuất hiện, các giáo phái và các Hội Thánh địa phương cảm thấy sự ảnh hưởng của những căng thẳng mới, nhiều lúc đã dẫn đến những sự bất đồng, chia rẽ đau đớn.
Tuy nhiên, trong những năm kết thúc của thế kỷ này, chúng ta nhận thấy một bức tranh khác. Dầu vậy, có nhiều Cơ Đốc nhân Tin Lành thuộc mọi tầng lớp đã quyết định rằng, mặc dầu họ công nhận công việc đáng kể của Đức Chúa Trời trong Hội Thánh Ngũ tuần và các phong trào ân tứ, họ vẫn thích đứng bên ngoài những phong trào này hơn. Và bất cứ nỗ lực nào nhằm buộc họ phải trở thành người thuộc phong trào ân tứ thậm chí chỉ là một người thầm lặng, cũng đều bị chống đối.
Đồng thời, không thể nào mà một người quan sát tích cực công việc Chúa trong thế giới ngày nay lại không công nhận rằng hiện đang có một sức sống mãnh liệt rõ rệt và một sự vui mừng hoan hỉ liên quan đến Đức Chúa Trời, một năng lực thuộc linh giữa vòng những người Ngũ tuần và những người thuộc phong trào ân tứ mà chúng ta ước ao có thể nhìn thấy nhiều hơn những điều đó trong chính Hội Thánh của mình. Mặc dầu chúng ta không muốn gia nhập với họ, nhưng chúng ta cảm thấy có chút ganh tị chánh đáng và thưa rằng: “Lạy Chúa, chúng con không thể kinh nghiệm được điều gì đó quyền năng giống như vậy sao?” Nhiều người trong chúng ta chẳng hạn, rất muốn được thấy các Hội Thánh nghiêng về truyền thống của mình có được một chức vụ chữa lành công khai, đầy quyền năng và hiệu quả. Có rất nhiều người đang bị đau khổ về mặt thuộc thể, về mặt tình cảm, và về mặt thuộc linh, chúng ta muốn giúp đỡ họ một cách cụ thể, hơn những gì mà chúng ta có thể làm được cho đến nay. Vì đang chứng kiến quyền năng này hoạt động rất giống với quyền năng của thời Tân Ước, rất giống với quyền năng của Chúa Giê-xu.
Nếu bạn cảm thấy mình cũng đồng cảm với những ưu tư trên, thì quyển sách này sẽ là tin mừng cho bạn, bởi vì tôi tin rằng điều đó có thể được thực hiện.
Tôi gọi phong trào Ngũ tuần là làn sóng thứ nhất của sự vận hành quyền năng của Thánh Linh Đức Chúa Trời trong thế kỷ thứ hai mươi, phong trào ân tứ là làn sóng thứ hai, và sau đó tôi thấy một làn sóng thứ ba trong đó Đức Thánh Linh đang bày tỏ cùng một loại quyền năng trong các Hội Thánh Tin Lành truyền thống của chúng ta mà chúng ta đã thấy qua hai làn sóng đầu, là điều không đòi hỏi chúng ta phải bỏ đi những đặc điểm hoặc truyền thống nhất định của mình. Nói cách khác, không làm cho các Hội Thánh hoặc các giáo phái của chúng ta chán ngán.
Một số người có thể tự hỏi không biết liệu một quyển sách như thế này có phải là một miếng mồi hấp dẫn nào đó được dùng để câu nhử họ vào trong các phong trào Ngũ tuần hoặc ân tứ hay không. Tôi hi vọng bạn không nghĩ như thế. Nếu cuốn sách này làm cho bạn hiểu rõ hơn điều mà Đức Chúa Trời đang làm qua hai làn sóng đầu tiên trong các thập kỷ vừa qua, thì tôi sẽ vui mừng. Nếu nó mở rộng tâm trí bạn để học biết những điều Chúa đã phải dạy dỗ chúng ta qua các phong trào Ngũ tuần và ân tứ thì chúng ta hết thảy sẽ được phong phú bội phần.
Phần lớn những gì tôi chia sẻ như là sự dạy dỗ của làn sóng thứ ba trước hết đã được học biết qua làn sóng thứ nhất và thứ nhì.
Nhưng tôi chưa bao giờ và cũng không hề có ý định trở thành một người Ngũ tuần hay một người của phong trào ân tứ. Suốt 16 năm, tôi vẫn là thành viên của Hội Thánh Lake Avenue Congregational ở tại Pasadena, California và tôi hi vọng mình vẫn là một thành viên của Hội Thánh này ít nhất 16 năm nữa.
Mặc dầu tôi muốn gửi gắm quyển sách này chủ yếu đến những người trong các Hội Thánh Tin Lành truyền thống như là những anh em có mối thông công trong Hội Thánh của tôi, tôi cũng mong rằng Đức Chúa Trời sẽ dùng nó để khích lệ những người thuộc hai làn sóng ban đầu. Tôi không nghĩ mình đang nói đến những bí mật của gia đình khi bảo rằng có một số các Hội Thánh đã từng kinh nghiệm quyền năng lớn lao trong việc chữa lành hiện bây giờ lại không thấy nó ở một mức độ nào đó trong một thời gian. Về mặt thần học, khung sườn cho việc chữa lành đã được đặt để, nó vẫn được rao giảng từ tòa giảng, nhưng kinh nghiệm thì thật ít ỏi.
Lời cầu nguyện của tôi là xin Đức Chúa Trời dùng quyển sách này để dấy lên những ngọn lửa Ngũ tuần và ân tứ, là điều đã bị tàn tắt, trở thành một sự báp tem mới bằng lửa của Đức Thánh Linh. Nếu điều này xảy ra, tôi thấy cả ba làn sóng cùng nhau ở dưới quyền của Vua của các vua và Chúa của các chúa đang hành động trong thời điểm lớn lao nhất và phấn khích nhất của sự mở rộng vương quốc Đức Chúa Trời mà lịch sử từng biết đến.
- Peter Wagner
Pasadena , California 1988